Ban đêm là lúc người ta nghe thấy chúng hú, gây ra ngộ nhận rằng chúng là động vật ăn đêm. Nhưng những con sói đồng cỏ sống xa con người hơn ở những vùng xa xôi hơn có xu hướng hoạt động ban ngày và săn mồi vào ban ngày.
wattpad.vn. Tác giả Ka. -- Thể loại: Huyền Huyễn , Ngôn Tình , Truyện ma - Bạn đang đọc truyện Vợ Ma Thật Đẹp: Án Mạng Đêm Tân Hôn của tác giả Ka. Một đám cưới tưởng chừng hân hoan lại trở thành thê lương. Hỉ sự phút chốc hóa tang sự.
Chiều 25/12, cơ quan CSĐT công an thị xã Thuận An phối hợp cùng Phòng nghiệp vụ công an tỉnh Bình Dương để điều tra làm rõ nguyên nhân vụ án mạng xảy ra tạ khu phố Bình Giao (phường Thuận Giao, thị xã Thuận An, Bình Dương) vào đêm 24/12 khiến chị Phạm Thị Như Y. (30 tuổi
Tựa gốc: Hercule Poirot’s Christmas. Án mạng đêm giáng sinh là một tiểu thuyết trinh thám của nhà văn Agatha Christie được nhà sách Collins Crime Club xuất bản lần đầu tại Anh ngày 19 tháng 12 năm 1938 và được đăng ký bản quyền năm 1939. Thuộc dạng vụ án phòng kín, tiểu
Vào một tối trăng tròn, tại thị xã An Thạnh, thị trấn Dĩ An, tỉnh giấc Bình Dương xảy ra vụ trọng án khôn cùng nghiêm trọng. Ba mạng tín đồ vào một gia đình bị kẻ thủ ác ra tay gần kề sợ hãi, khiến cho dư luận hoang mang, lo âu. Lực lượng Công an thức giấc Bình
Đọc truyện Án Mạng Đêm Động Phòng của tác giả Tựu Mộ, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.
L3FqfwW. Xuyên Không Nguồn sưu tầm 124,350 Hoàn Thành 170000 23/12/2013 Đánh giá từ 28 lượt Lâm Tiểu Chúc cô còn rất nhẻ nha, cuộc đời đang phơi phới trước mắt thì lâm vào cảnh lầm than, cô năm nay vừa tròn mười sáu, xinh đẹp như hoa, mơn mởn như cây cải thìa mọng nước bị tên ác bá Tiêu Ngân Đông sai người trói lại, lôi lên kiệu hoa, còn chưa bái đường đã đẩy thẳng vào động thấy gã khốn kia muốn chiếm đoạt mình, Lâm Tiểu Chúc hốt hoảng dùng bức tượng sứ đập thẳng vào đầu gã kia, không ngờ lại khiến hắn tắt thở! Truyện bắt đầu từ đây, nảy sinh thêm một vấn đề làm cô khó nghĩ nhưng cũng thực đáng Tiểu Chúc run rẩy sợ hãi suốt một đêm, đến khi ánh sáng mặt trời len lỏi xuống nhân gian thì lại trông thấy thi thể vốn lạnh lẽo nằm trên giường kia lại từ từ mở mắt???!!! Nhưng là không phải hắn nha, hình hài hắn, dấu vết của hắn nhưng tính cách của một nam nhân khác. Thì ra có kẻ khác đã hóa thân vào hắn, đây là nam nhân đang lao vào truyện xuyên không, dưới sự dẫn dắt của một cô là dường như trong cái rủi cũng có cái may, phải chăng đây chính là chân mệnh thiên tử của nàng. Mời bạn đón đọc truyện Án Mạng Đêm Động Phòng
Chuyển ngữ HắcTiểu Chúc đang định nói thêm điều gì đó, lại thấy có ngườiđi vào nên vội ngậm miệng lại, nhìn kỹ hóa ra lại là Tiêu Thần giờ mỗi khi gặp Tiêu Thần Tức, Tiểu Chúc đã không còn ghét bỏ như trước, nhưng cứ nhìn thấy hắn, lại nhớ tới nụ hôn của hắn và Tiêu Ngân Đông… cho nên cảm thấy vô cùng buồn vậy, khi nhìn thấy hắn, nàng vất vả lắm mới nhịn được cười“Ủa… Tiêu đại công tử?”Tiêu Ngân Đông quay đầu lại, cũng nhìn thấy Tiêu Thần Tức “Anh cả? Sao anh lại tới đây?”Tiêu Thần Tức “Ta tới mua đồ.”“Mua đồ?” Tiểu Chúc trợn mắt, quan sát cửa hàng một lượt,sau đó theo thói quen hỏi “Ngài cần mua gì? Phấn son à? Mua cho mình dùng hay tặng người khác?”Tiêu Thần Tức “…”Tiểu Chúc biết mình nói hớ, vội lấp liếm “À, không phải, ýtôi là… ngài muốn mua gì?”Tiêu Thần Tức “… Gì cũng được, phấn son cũng được, đồ mà pháinữ thích là được.”Tiểu Chúc tò mò “Phái nữ?”Hỏi xong lại phát hiện ra mình nhiều chuyên, nhưng Tiêu ThầnTức cũng không lườm nàng, còn gật đầu nói “Mẹ ta muốn ta gặp mặt một cô gái,ta phải mua ít đồ gặp mặt mới phải chứ, nếu không thì không hay lắm.”Tiêu Ngân Đông rất ngạc nhiên phải làm thế thật à? Thảo nàolần trước Thường Như Tinh lại tức giận như thế, vẫn là Tiểu Chúc tốt nhất, nàngđã tự mở cửa hàng, mình không cần mua gì tặng nàng cả…. không thể không nói,cái gã ngốc Tiêu Ngân Đông này nghĩ cũng rất nhiều đấy chứ =,Tiểu Chúc đứng dậy, đi tới quầy phấn son “Nếu ngài muốn gặpcô gái kia, vậy chắc cũng là tiểu thư con nhà quyền quý, chắc hẳn sẽ khôngthích mùi hương quá nồng, thử cái này xem sao.”Nàng lựa một hộp sáp hương mùi hương thanh nhã đưa cho hắn, ThầnTức ngửi thử, rồi kinh ngạc nói “Được lắm, mùi rất dễ chịu, cô chế ra đó à?”Tiểu Chúc lắc đầu “Không phải… Đây là một người bạn của tôichế ra, nhưng loại này vốn không được những người ở đây ưa thích, cho nên mớicòn lại một hộp, những thứ khác do cô ấy chế ra đã sớm bán hết rồi… Còn tôi làmthì… haizz.”Tiêu Thần Tức cười cười “Cái này bao nhiêu tiền?”“Nể ngài là người quen, năm lượng vàng đi.” Tiểu Chúc ra vẻnuối khi Tiêu Thần Tức nói câu “cảm ơn” rồi đưa tiền, Tiểu Chúc vất vả lắm mới nhịn được nụ cười lấp ló bên môi… Loại sáp này bình thườngchỉ bán một lượng vàng, nếu là người biết mặc cả, thì chỉ còn khoảng mấy lượngbạc là cùng…Haizz, bán giá cắt cổ chính là thế này đây… Nhưng có bán đắthơn nữa với anh em nhà họ Tiêu thì Tiểu Chúc cũng không cảm thấy áy náy, tronglòng còn cầu mong hai người thường xuyên ghé Ngân Đông ngồi bên cạnh hỏi “Anh cả, anh cũng có thểmua một chuỗi ngọc hương cho mẹ đối phương. Đúng rồi, mẹ sắp xếp cho anh gặpcon gái nhà ai thế?”“Nhà họ Thường.” Tiêu Thần Tức trả Ngân Đông “…”“Sao thế?” nhìn sắc mặt của Tiêu Ngân Đông, Tiêu Thần Tức buộtmiệng Ngân Đông “Lần trước mẹ cũng sắp xếp cho em gặp cô ấy…”Tiêu Thần Tức lại không tỏ vẻ bất ngờ, chỉ cười cười “Thếà?”“Đúng thế, cô ấy chắc là Thường Như Tinh rồi, tính tình cũngkhông dễ chịu cho lắm, anh cả phải cẩn thận đáy.” Tiêu Ngân Đông tốt bụng Chúc rất muốn cười to, nhưng lại phải cố nhịn “Huynhyên tâm đi, người ta chỉ không tốt tính với huynh thôi, chứ với anh cả nhàhuynh ấy à, chắc chắn sẽ dịu dàng săn sóc đó.”Tiêu Ngân Đông “…”Tiêu Thần Tức cũng không để ý tới lời trêu chọc của TiểuChúc, nói “Nhắc mới nhớ, Lâm cô nương, chuyện ở trên núi lần trước, mẹ ta đãtrách oan cô, nói cô hạ dược, ta biết rõ là Hầu Mai làm, nhưng lại không nóigiúp cô, thật sự rất xin lỗi.”Tiểu Chúc nghi ngờ “Ngài có biết là cô ấy làm? Thôi kệ, dùsao chuyện cũng đã qua rồi, không sao cả. Cô ấy cũng khổ quá nhiều rồi. À mà,em gái cô ấy thế nào rồi?”“Sức khỏe của Hầu Mạn cũng đang có tiển triển tốt, ít nhiềugì cũng nhờ Liễu thái y…”Tiểu Chúc sa sầm nét Thần Tức không biết gì, vẫn cứ bô bô “Đấy, nhắc mới nhớ,tháng sau là đại hôn của Liễu thái y, ta cũng phải chuẩn bị quà mừng…”Tiểu Chúc “…”Tiêu Thần Tức nói “Ngân Đông à, quà mừng của chúng ta đươngnhiên không thể quá đơn giản, nhưng mẹ nói có thể mua cho Quách tiểu thư một ítđồ son phấn, vậy thì cứ mua luôn ở chỗ Lâm cô nương.”Tiêu Ngân Đông nhìn thoáng qua Tiểu Chúc, cũng không dám Chúc ngoài cười nhưng trong không cười nói “Đúng thế,thật sự cảm ơn hai vị công tử đã chú ý tới việc buôn bán của tôi… để tôi giúpngài chọn.”Tiểu Chúc theo trí nhớ, chọn vài hộp sáp hương, phấn son,hương bánh, lại cầm vài chiếc khăn tay, vải vóc, đồ trang sức, sau đó dưới ánhmắt kinh ngạc của Tiêu Thần Tức, đem toàn bộ chất thành một đống trên bàn nói “Ừm,nể tình quen biết giữa chúng ta, bán giá hữu nghị, chỗ này năm mươi lượng vàng.”Tiêu Thần Tức “…”Đến mức này mà không nhìn ra được thì Tiêu Thần Tức đúng làđồ ngốc. Hắn ấp úng “Lâm cô nương, không biết có phải ta vừa mới nói điều gìkhông nên nói?”Tiểu Chúc lạnh lùng đáp “Đâu có, tôi chỉ cảm thấy, nếu làhôn sự của Liễu thái y thì các vị nên tặng nhiều đồ một chút.”Nàng nghiến răng nghiến lợi nhắc đến ba chữ Liễu thái y, TiêuThần Tức liền hiểu ra chuyện này có liên quan tới Liễu thái y, nhưng hắn lạikhông rõ, Liễu thái y thì có quan hệ gì với Lâm Tiểu Chúc?Nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ nói “Nếu đã như thế…thì ta mua hết vậy.” Dứt lời, còn bỏ ra năm mươi lượng vàng Chúc trợn mắt… người này mang nhiều tiền bên người như thế, không sợ bị cướp à??? Trướckia nàng mở cửa hàng này, còn chưa tiêu hết năm mươi lượng vàng…Tiêu Thần Tức lại nói “Không sao, coi như ta bồi thường choLâm cô nương.”Tiểu Chúc thấy hắn đã đặt năm mươi lượng vàng trên bàn, cũngkhông có ý thu lại, nên nàng cũng đành phải giúp hắn gói ghém những món Tức khẽ cười, cầm túi đồ nói “Vậy ta đi trước, sau nàycó chuyện gì cần ta giúp một tay thì cứ bảo Ngân Đông đến tìm ta.”Tiểu Chúc nhếch môi, nhìn Tiêu Thần Tức rời đi, lại thấy TiêuNgân Đông vẫn còn ngồi nguyên vị trí cũ, nàng nạt “Này, sao huynh không đicùng hắn luôn?”Tiêu Ngân Đông lắc đầu “Không được, ta đã nói chuyện vớinàng xong đâu.”Tiểu Chúc “Hả? Vừa rồi không phải đã nhắc đến chuyện kiếptrước của huynh… Ây da, có thể gọi là kiếp trước không nhỉ? Đơn giản khái quátmột lần là xong rồi đấy thôi?”“Nhưng… nàng thì chưa xong.” Tiêu Ngân Đông thật thà nói. “Nàngmới chỉ nói tới ý nghĩa cái tên của nàng.”Tiểu Chúc mỉm cười “À…, thật ra cuộc sống của ta cũng rấtđơn giản. Từ nhỏ ta đã không có cha, chỉ có mẹ ở bên chăm sóc, sau này vì quá vấtvả mà bà sinh bệnh rồi qua đời… Khi đó ta cũng chỉ mới có mấy tuổi thôi, thật rata cũng không còn nhớ nhiều lắm…”Tiểu Chúc chống cằm nghĩ “Cũng may mẹ ta còn có một ngườiem gái, dì ấy tốt lắm, dì và dượng không có em bé, nên coi ta như con, nuôi dưỡngta trưởng thành… Tiếc rằng đến lúc ta mười ba tuổi, thì bà cũng nhắm mắt xuôitay… Haizz, nói ra thì, ta đúng là một kẻ xui xẻo, hại chết những người xungquanh…”Nàng khẽ thở dài “Nhưng sau mười ba tuổi, ta cũng có thể tựmình đi làm thuê, chẳng hạn như thêu hoa, nên cũng không bị đói chết. Đến khita mười bốn tuổi, thì Liễu Hà An đến, bọn ta rất tò mò hắn đến từ đâu, lại tớiđây làm gì, nhưng hắn không hề nói gì cả. Ấy thế mà hắn lại tới ở sát vách nhàta, cho nên cũng tiếp xúc với ta nhiều nhất, thấy ta tuổi còn nhỏ lại sống mộtmình nên cũng có chút tò mò, ta kể cho hắn nghe. Lúc đó chắc hắn cảm thấythương hại một đứa trẻ như ta, nên dạy ta rất nhiều thứ lặt vặt, hắn không ghêgớm như thầy giáo, lại biết rất nhiều, cũng không keo kẹt mà dạy dỗ ta. Thỉnhthoảng khi ta bị ốm, cũng là hắn chăm sóc cho ta. Từ đó tới nay, cũng đã hainăm rồi.”Tuy bây giờ nàng vẫn còn rất giận Liễu Hà An, nhưng mỗi khinhắc tới hắn, vẫn rất dịu dàng, ánh mắt vẫn tràn ngập hoài niệm, chẳng biết vìsao, Tiêu Ngân Đông cảm giác trong lòng hơi khó chịu, nói “Vậy ta… ta dạy võcho nàng nhé…”Tiểu Chúc “???” Cái gì thế? Nàng chỉ là đang nhớ tới chuyệnquá khứ, sao Tiêu Ngân Đông bỗng nhiên lại muốn dạy võ cho nàng…Dạy võ cho nàng để làm gì, để đến đánh cho Liễu Hà An một trậnư?Nàng thắc mắc, nên cứ nhìn hắn chằm chằm. Tiêu Ngân Đông lúngtúng giải thích “Tuy ta không biết nhiều thứ này nọ, nhưng có thể dạy nàng tậpvõ…”Giờ thì Tiểu Chúc đã hiểu, Tiêu Ngân Đông nghe thấy nàng cứca ngợi Liễu Hà An đã dạy nàng nhiều thế nào, cho nên hắn cũng muốn dạy nàng điềugì đó, nhưng hắn là người thô kệch, chỉ biết dạy võ mà hắn rất ngốc, nhưng nàng vẫn không nhịn được cười trêu “Tatập võ để làm gì chứ, huynh ngốc quá.”Tiêu Ngân Đông buồn bã nói “Vậy à…”Tiểu Chúc lại nói tiếp “Chuyện sau đó thì huynh biết rồi đấy,hắn đột nhiên bỏ đi nên ta tới kinh thành tìm hắn…”Tiêu Ngân Đông gật đầu “Giờ hắn muốn thành thân với ngườikhác, nàng cũng nên quên hắn đi, thành thân với ta.”Cái chuyện “nên” kia cũng thật quá cứng nhắc, Tiểu Chúc mấpmáy môi “Huynh để ta suy nghĩ thêm vài ngày đã, dù sao đây cũng không phải tròđùa. Ta…. Ta cần suy nghĩ cẩn thận.”Tiêu Ngân Đông thấy nàng không từ chối nữa, vui vẻ gật đầu,ánh mắt sáng lấp lánh, còn không nhịn được mỉm Chúc nói “Được rồi, thế huynh còn định ở đây làm gì nữa?Ta còn phải bán hàng…”Tiêu Ngân Đông đứng dậy, nhìn trái nhìn phải, sau đó chọn mộtcái khăn nói “Ta muốn mua cái này.”Tiểu Chúc ù ù cạc cạc, không hiểu vì sao hắn lại đột nhiênmuốn mua, nhưng vẫn nói “Một lượng vàng.”Tiêu Ngân Đông thanh toán tiền xong, sau đó đưa luôn chiếckhăn cho nàng “Đây, tặng nàng đó.”Tiểu Chúc “…”“Vừa rồi anh ta mới nói, ta mới biết là phải tặng quà cho pháinữ. Ta nghĩ nếu ta tới cửa hàng khác mua đồ rồi tặng nàng, chắc chắn nàng sẽ thấy ta rất ngốc, cho nên ta mua luôn ở đây rồi tặng cho nàng.” Tiêu Ngân Đông dùng vẻ mặt “thế nào, thấy ta thông minh chưa” nhìn Chúc dở khóc dở cười, cầm khăn tay, trong lòng cũng cảmgiác ấm áp hơn, “Thế thì thà huynh cứ đưa tiền trực tiếp cho ta là được rồi.”Ai ngờ Tiêu Ngân Đông gật đầu nói “Ừ, cũng có thể…”Tiểu Chúc cười đẩy hắn ra “Được rồi, được rồi, huynh mau điđi.”Tiêu Ngân Đông ngây ngô mỉm cười “Ừ.”Khó khăn lắm mới đuổi được Tiêu Ngân Đông về, Tiểu Chúc thởphào một ngốc này…Nàng nhìn chiếc khăn trong tay, vốn định ném nó về chỗ cũ tiếptục bán, nhưng nghĩ thế nào, lại cầm lấy, bỏ vào ngăn kéo nhỏ của cất đi đã, dù sao bên kia cũng không thiếu khăn...
Review bởi Mều Ngu fb//hoinhieuchu - Bạn nào từng đọc Công chúa quý tính chắc không còn lạ gì tác giả này. Theo đánh giá cá nhân thì tuy phong độ tác giả có hơi thất thường nhưng truyện này đọc giải trí ổn, dễ thương, nhẹ nhàng hài hước, không sóng gió gì mấy. Truyện mở đầu bằng cảnh nữ chính Lâm Tiểu Chúc bị tên lưu manh Tiêu Ngân Đông trói lại nhét lên kiệu ép gả. Tiêu Ngân Đông cậy bố làm to nên hở ra là cưỡng bức gái nhà lành, trêu chọc phụ nữ, đi thanh lâu như cơm bữa. Nữ chính vì chống cự nên đêm động phòng lỡ tay đập 1 phát, Tiêu Ngân Đông chết queo... Chị sợ hết hồn mà vẫn phải ở lại với cái xác đã lạnh ngắt đến sáng để tìm đường trốn. Nào ngờ, trời sáng, "cái xác" tỉnh dậy... Cơ mà, con gấu chó ngốc nghếch 1 tiếng cô nương 2 tiếng cô nương, động 1 tí đỏ mặt này là ai... Tính cách nam nữ chính khá ổn, nữ chính thông minh tốt tính biết co dãn, nam chính thần kinh thô dễ thương, bà mẹ chồng yêu thương con mù quáng, lúc đầu phản đối quyết liệt cơ mà về sau cũng không gây khó dễ gì,... Nam chính là điểm sáng của truyện này, sống trong rừng từ bé, 10 tuổi mới học tiếng người mà nữ chính nghi ngờ đến giờ vẫn chưa học xong, lại là tướng quân suốt ngày đánh đánh đấm đấm nên chuyện tình cảm như tờ giấy trắng, ngố hết chỗ nói, lắm lúc làm người ta chỉ biết câm lặng. Trích đoạn Tiêu Ngân Đông nghi ngờ “Tiểu Chúc, sao nàng lại nói ta là con gấu?” Tiểu Chúc trợn mắt nghĩ thầm, vì huynh ngốc như gấu ấy… Nhưng bên ngoài nàng vẫn cười cười “Bởi vì chàng giống như con gấu, nhìn rất đáng tin cậy.” Tiêu Ngân Đông vô cùng cảm động “Thật ư… Tiểu Chúc à, nàng cũng rất giống con thỏ.” Tiểu Chúc dở khóc dở cười “Vì sao?” Tiêu Ngân Đông thật thà nói “Khi ta còn ở ngoài biên ải, thứ nhìn thấy vừa mắt nhất chính là thỏ trắng, có một binh sĩ được người thân tới thăm đã đem theo con thỏ đó đến, mỗi khi nhìn thấy nó, ta lại cảm thấy… nó đáng yêu hơn cáo trắng.” Tiêu Ngân Đông “Hơn nữa, con gấu cũng có thể bảo vệ con thỏ!” Câu nói ấy, giống như một lời thề son sắt vậy… Gò má Tiểu Chúc ửng đỏ, nàng vội nói “Sau đó con thỏ ấy thế nào?” Tiêu Ngân Đông lộ vẻ tiếc nuối “Bị lột da rồi nướng ăn.” Bên cạnh gấu chó theo đuổi thỏ trắng thì cũng có chút âm mưu giành ngai vàng, cơ mà nhìn chung không ảnh hưởng đôi chính cho lắm. Nam chính bị hạ dược suýt làm thịt nữ chính nên sống chết đòi chịu trách nhiệm, theo đuổi dây dưa một hồi mới bắt đầu có tình cảm. Nữ chính biết thân phận của nam chính từ đầu nên không có khúc mắc hiểu lầm gì, giúp đỡ qua lại một thời gian thì nước chảy thành sông mà đến với nhau thôi. Truyện có 1 nam phụ, nữ chính trước đây từng có tình cảm với anh này, cơ mà sau nhận ra ảnh cũng không tốt như chị nghĩ, vẫn là gấu chó đáng yêu hơn nên không dây dưa lằng nhằng. Ngoài ra còn có vài nhân vật phụ nữa cơ mà nhìn chung khá là nhạt nhòa, không để lại ấn tượng gì mấy. Truyện khá ngắn, nội dung đơn giản, đọc *** Trên con phố ven sông, tiếng trống chiêng ồn ào náo nhiệt cả một góc phố, đi đầu là một chiếc kiệu hoa bình thường cùng đám người khua chiêng gõ trống kia đi thẳng về phía nhà họ Tiêu. Dân chúng đứng hai bên đường xem náo nhiệt thành hai hàng thẳng tắp, một người phụ nữ trung niên kéo kéo người bên cạnh nhỏ giọng khẽ hỏi "Bà này, có phả iNhị công tử nhà họ Tiêu lấy vợ không thế?" "Làm gì có chuyện đó, tuy rằng cũng có phô trương đấy, nhưng nếu nhà họ Tiêu thật sự đón dâu, sao có thể bình thường thế này." Người kia lắc đầu. "Nghe nói mấy ngày trước Tiêu nhị công tử vừa mắt một cô gái nhỏ làm trong tú phường[1] phía đông thành, có lẽ chính là người đó đấy." "Gì cơ? Người làm trong tú phường ư? Có thể bước chân vào cửa nhà họ Tiêu cũng coi như cô ta tốt số." "Cũng chả phải tốt số gì đâu, tiếng xấu của tiểu ác bá nhà họ Tiêu kia không phải bà không biết. Cưới vào cửa chắc chắn không thể làm chính thê, miễn cưỡng lắm cũng chỉ làm một thị thiếp nhỏ bé... Nghe nói cô gái kia liều chết không theo, vì muốn danh chính ngôn thuận nên Tiêu nhị công tử mới dùng cách này... Trước đây chẳng phải gã toàn trực tiếp cưỡng bức rồi trả cho một ít bạc cho xong chuyện rồi sao? Haizz, đúng là gây nghiệp chướng mà!!!" "Thế có là gì, chỉ e cô gái kia cố ý làm thế. Có thể vào cửa nhà họ Tiêu, dù làm thị thiếp vẫn còn sướng hơn ngày đêm quần quật làm ở tú phường. Nếu không thì vì sao trước kia liều chết không theo, nay lại thành thân, chẳng phải cô ta đãđồng ý rồi đấy ư?" "Bà nói cũng có lý..." Hai người thảo luận vô cùng ồn ào, mà bên trong kiệu hoa, người được mệnh danh là "cô người làm đầy tâm cơ" Lâm Tiểu Chúc đang nước mắt lưng tròng, ra sức vặn vẹo tay chân, cố gắng làm dây thừng xiết chặt cơ thể nàng giãn bớt ra. Hôm nay nàng vẫn giống như thường ngày đến tú phường làm việc, mấy ngày qua không thấy gã ác bá Tiêu Ngân Đông lảng vảng quanh đây, Lâm Tiểu Chúc đã âm thầm thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng mình cứ không chú ý tới hắn, hắn sẽ tự thấy mất mặt mà tự động rút lui, không trêu chọc mình nữa. Ai ngờ nàng vừa mới ngồi xuống thì có mấy người vạm vỡ xông vào, ngang nhiên vác nàng ra bên ngoài. Lâm Tiểu Chúc thét chói tai, những người làm xung quanh và bà chủ nhìn thấy đều trợn mắt há mồm, đang định ngăn cản thì một gã bặm trợn quay đầu lại nói "Chúng ta là người của Tiêu nhị công tử, nếu các người dám cản trở, hậu quả các ngươi tự đi mà gánh lấy!" Vì thế nàng ngang nhiên bị chúng bắt đi.... Lâm Tiểu Chúc nhớ lại cảnh đó, đôi mắt lại rưng rưng rơi lê. Sau đó nàng bị trói cả chân lẫn tay, còn bị nhét khăn vào miệng khiến nàng không thể phát ra âm thanh kêu cứu. Sau đó lại bị ném vào tay mấy người đàn bà, họ tắm rửa cho nàng, rửa mặt chải đầu, thay y phục. Mấy lần nàng muốn chạy trốn đều bị đám người đó lạnh lùng chặn lại, cuối cùng bị trùm khăn voan lên đầu, ném vào trong kiệu hoa. Nghe thấy tiếng chiêng trống ồn ào bên ngoài, dù Lâm Tiểu Chúc không hiểu thì cũng vẫn đoán được mình đang bị dẫn tới nhà họ Tiêu, gả cho Tiêu Ngân Đông! Nàng sợ chết khiếp! Nàng cứ tưởng rằng Tiêu Ngân Đông chỉ giở trò trêu ghẹo nàng mà thôi, ai ngờ trêu ghẹo không được, hắn lại cố chấp muốn lấy nàng!!!! Đoạn đường này không quá dài, nhưng Lâm Tiểu Chúc lại cảm giác như mình sắp chết đến nơi... Nàng không cam lòng gả cho gã ác bá Tiêu Ngân Đông kia... Mời các bạn đón đọc Án Mạng Đêm Động Phòng của tác giả Tựu Mộ,
án mạng đêm đông phòng