Tôi sinh ra và lớn lên nơi miền đất đỏ Xuân Lộc - Long Khánh. Rất nhiều lần Mẹ đã kể cho chúng tôi biết lý do tại sao gia đình chúng tôi lại "trôi dạt" về vùng quê hẻo lánh này với rừng cao su ngút ngàn, với những rẫy cà phê và vườn cây ăn trái…Mẹ còn giải thích cho chúng tôi hiểu nghĩa của câu nói
Gương mặt của cô gái đã lộ ra những nét mệt mỏi, nhưng đôi mắt màu tím viền đen từ chối khép lại. Nàng đã quyết tâm giữ tỉnh táo, dùng chiếc nón thay quạt để làm dịu gương mặt đỏ bừng của đứa bé đang say ngủ trong lòng. Cậu bé là người vô cùng yêu quý của nàng, đứa em trai bé nhỏ. Nàng đã nuôi dưỡng cậu bé gần như một mình.
NS Tiết 25 Luyện nói , kể chuyện theo ngôI kể kết hợp mtả , Bài tập 1.Có câu chuyện vui sau: Cô giáo đặt câu hỏi như sau với học sinh A: Miền Đất Đỏ xích lại gần mãi. Đường đi chuyển dần từ màu cát ngả sang màu nâu nhạt, và đến ngày thứ tư thì đỏ hẳn lên.
TTO - Võ Thị Mỹ Linh, cô gái VN 25 tuổi may mắn thoát nạn trong trận bão tuyết khủng khiếp hôm 15-10 ở Nepal kể "không nhớ là phải đi qua bao nhiêu xác người để trở về'.
Đi khoảng nửa ngày đường, khi đến nơi, chúng tôi được đổ xuống một khu đất trống, cỏ dại mọc đầy. Phía sau khu đất, có vẻ như là một nơi làm việc. Nhiều người tất bật đi tới đi lui trong khoảng sân đầy nắng để phơi những thứ gì đó. Xa xa có những chiếc ống lớn bốc khói mịt mù. Trong gió thoảng đến hơi nóng của lửa lò và mùi than củi.
Nicolas là một thằng nhóc giàu trí tưởng tượng, nên trong lúc khóc lóc, cậu nhóc thường kể lể lý sự để biện chứng cho đòi hỏi của mình một cách rất ngô nghê. Những trường đoạn khóc lóc kể lể ấy lặp đi lặp lại trong mỗi mẩu chuyện mỗi khi Nicolas cần xin xỏ một điều gì đó, tạo nên một nét tính cách hài hước, đặc trưng và … rất Nicolas.
l5EH4W.
Bài học nhằm giúp các em tìm hiểu về những tấm gương phụ nữ Việt Nam giỏi việc nước, đảm việc nhà. giới thiệu đến các em tấm gương người anh hùng Võ Thị Sáu. Các em hãy cùng theo dõi nhé! NỘI DUNG TRẮC NGHIỆMĐề bàiBài làmĐất nước Việt Nam trải qua bốn nghìn năm dựng và giữ nước, có biết bao tấm gương đã anh dũng hi sinh vì độc lập cho dân tộc. Trong các tấm gương về nữ anh hùng, người khiến em khâm phục và ngưỡng mộ nhất là chị Võ Thị Sáu - người con gái miền đất đỏ với tinh thần không hề nao núng trước kẻ Sáu là nữ anh hùng, sinh năm 1933 ở huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa. Sinh ra và lớn lên trên miền quê giàu truyền thống yêu nước, lại chứng kiến cảnh thực dân Pháp giết chóc đồng bào, chị đã không ngần ngại cùng các anh trai tham gia cách mạng. Năm 14 tuổi, người con gái dũng cảm đã theo anh gia nhập Việt Minh, trốn lên chiến khu chống Pháp. Chị tham gia đội công an xung phong, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ liên lạc, tiếp tế. Trong khoảng thời gian này, chị Sáu tham gia nhiều trận chiến đấu để bảo vệ quê hương, dùng lựu đạn tiêu diệt hai tên ác ôn và làm bị thương nhiều lính 2/1950, chị dẫn đầu một tổ, dùng lựu đạn tập kích diệt hai tên ác ôn Cả Suốt, Cả Đay. Không may chị bị sa vào tay địch. Bị bắt giam, chị Sáu tiếp tục làm liên lạc cho các đồng chí trong khám, cùng chị em tại tù đấu tranh đòi cải thiện cuộc sống nhà tù. Chúng dùng mọi cực hình tra tấn, nhưng không khai thác được gì, liền đưa chị về giam ở khám Chí Hòa, Sài Gòn để tiếp tục khai thác và sau đó mở phiên tòa, tuyên án tử hình chị. Tại phiên tòa, tuy mới 17 tuổi, nhưng chị Võ Thị Sáu đã hiên ngang tỏ rõ khí phách anh hùng của một thiếu nữ Việt Nam làm cho lũ quan tòa và đồng bọn đều phải nể đến pháp trường, tên chánh án hỏi chị "Còn yêu cầu gì trước khi chết?". Chị nói "Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!". Khi tên chỉ huy ra lệnh cho bọn lính chuẩn bị nổ súng thì chị lập tức ngưng hát và hét lên "Đả đảo thực dân Pháp!". "Việt Nam độc lập muôn năm!". "Hồ Chủ tịch muôn năm!".Xem thêm Đề Thi Học Sinh Giỏi Văn 7 Cấp Huyện Violet, De Thi Hsg Ngu Van Lop 9 Câp HuyênTinh thần bất khuất, dũng cảm của chị Võ Thị Sáu đã truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ thanh niên Việt Nam, tiếp tục viết nên lịch sử đấu tranh hào hùng của dân tộc. Cảm phục trước tấm gương người nữ anh hùng, chúng em tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt hơn nữa để xây dựng đất nước ngày càng vững mạnh và tươi đẹp hơn, xứng đáng với sự hi sinh anh dũng của các thế hệ đi trước.
Buổi trưa năm 1947, giữa những lô cao su thẳng tắp, cô bé 14 tuổi Võ Thị Sáu úp mặt vào một thân cây khóc rưng rức. Sáng nay, giặc Pháp tràn qua Bà Rịa. Bọn giặc tàn ác vây chợ, đốt làng, giết hại bao người. Dựa oai bọn Pháp, tên cai tổng Tòng ngang nhiên ức hiếp dân lành. Sáu rất căm giận chúng. Được giác ngộ, Sáu tham gia công tác cách mạng và được giao làm trinh sát của Đội Công an Xung phong quận Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa nay thuộc huyện Long Đất, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Sáu thường ra vào nội thành nắm tình hình giặc, làm cả nhiệm vụ tiếp tế lương thực cho đồng đội ở chiến khu. Cô gái nhỏ dũng cám, gan dạ không biết sợ đêm tối và thú dữ trong rừng. Hai năm sau, trong một trận đánh, bằng ba quả lựu đạn, Sáu đã giết được một tên quan ba Pháp và làm bị thương 20 tên lính. Lần khác, Sáu đã ném lựu đạn phá cuộc họp của tên tỉnh trưởng Lê Thành Tường. Năm 1950, Sáu được lệnh về Bà Rịa giết tên cai tổng Tòng. Sáng hôm ấy, chị đột nhập vào phòng làm việc của tên Tòng, rút lựu đạn. Bỗng có tiếng kêu lớn “Lựu đạn !” Tên Tòng hoảng hốt chui xuống gầm bàn. Một bàn tay to khoẻ túm chặt tay Sáu, bẻ quặt ra sau. Sáu bị giặc bắt, đưa về nhà tù Bà Rịa. Sau trận đòn thù dã man, tên cai tù hội – Ai sai mày giết cai tổng Tòng? Mày liên lạc với ai? Sáu hiên ngang nhìn tên cai tù, không thèm trả lời. Chiếc roi đuôi bò liên tục quất xuống thân hình gầy còm của Sáu nhưng không quật ngã được tinh thần bất khuất của chị. Bọn giặc đành chuyển Sáu về giam ở Khám Lớn Sài Gòn. Thời gian sau, có một tên phản bội khai báo toàn bộ hoạt động của Võ Thị Sáu, vì vậy Sáu bị đưa ra toà xét xử với lời tuyên án tử hình. Ngay sau đó chúng đày chị ra Côn Đảo. Đêm 22-1-1952, tên cai ngục mở còng cho chị rồi dẫn chị đến phòng của chúa ngục Giắc-ti. Tên chúa ngục dụ dỗ – Mày còn trẻ lắm, cuộc đời của mày còn dài. Hãy suy nghĩ kĩ đi! Sáu dõng dạc – Tôi còn trẻ nhưng tôi sẵn sàng hi sinh tuổi trẻ của tôi cho cách mạng, cho dân tộc. Tên chúa ngục lồng lộn như thú dữ, lao vào đấm đá chị. Sau đó, giặc đưa chị ra bãi bắn ở nghĩa trang Hàng Dương. Không hề khiếp sợ, chị Sáu cất cao giọng hát bài “Tiến quân ca”. Đến bãi bắn thì trời vừa sáng. Đó là ngày 23-1-1952. Bọn giặc trói chị vào cột. Chị đưa mắt ngắm nhìn lần cuối cùng ánh ban mai đang rạng dần trên vòm trời xanh cao lồng lộng. Một tên lính rút trong túi ra tấm vải đen để bịt mắt chị. Chị nói to – Tao không sợ chết! Cứ để tao nhìn thấy viên đạn của chúng mày bắn vào ngực tao! Rồi chị hô to – Việt Nam độc lập muôn năm! Tám phát đạn đồng loạt nổ. Người con gái của vùng đất đỏ đã hi sinh anh dũng khi mới 19 tuổi xuân.
kể chuyện cô gái miền đất đỏ